Câu chuyện mưu sinh ở xóm bè trên chợ nổi Cái Răng

Ngày đăng: 12-07-2022 08:52:10

Câu chuyện mưu sinh ở xóm bè trên chợ nổi Cái Răng


Khuất sau ghe xuồng tấp nập ở chợ nổi Cái Răng là một xóm bè bồng bềnh và khốn khó. Cuộc sống cộng sinh giữa xóm bè với ghe thương hồ là “linh hồn” của chợ nổi lớn nhất miền Tây này.

(Ảnh: sưu tầm)

Khoảng 4 giờ sáng, xóm bè ở chợ nổi Cái Răng rực ánh đèn từ nguồn điện câu đuôi. Ánh sáng phát ra từ những căn nhà bè bập bềnh, mấp mô theo sóng nước. Trên các bè, cư dân đang khẩn trương sửa soạn hàng hóa, trái cây, thức uống, đồ ăn để sẵn sàng đón những chuyến tàu chở du khách tham quan đầu tiên trong ngày.

(Ảnh: sưu tầm)

Bà Chưởng sinh sống bằng nghề bán nước giải khát trên chợ nổi Cái Răng cho biết:“Từ 5 - 7 giờ sáng là lúc đông đúc nhất, bán không kịp thở. Tôi phải chạy vòng vòng liên tục, vừa bán cho mối mang vừa phải chạy bán cho khách du lịch”. Chồng bà là ông Hùng thì hùn vốn với hàng xóm đi bán trái cây. Ở chợ nổi Cái Răng, ông Hùng còn nổi tiếng như một nghệ sĩ đường sông bởi ông có vẻ ngoài lãng tử và ngón nghề đờn ca tài tử rất mùi. “Vừa buôn bán trái cây, chiều ít khách thì xách đàn lên bờ chạy show cho các nhà hàng. Kể ra cũng kiếm sống lai rai, lo được tiền ăn, tiền tập bút cho con là mừng rồi”.

Ông kể cách đây hơn 25 năm, cuộc sống phiêu bạt đưa đẩy hai vợ chồng ra chợ nổi buôn bán nước giải khát rồi sau đó cắm sào tạm trú luôn. Hai vợ chồng có được 4 người con: 3 gái, 1 trai. Cô con gái lớn đi làm công nhân ở TP. Hồ Chí Minh đã lấy chồng. Cô thứ ba học hết cấp 2 thì phải bỏ dở giấc mơ làm bác sĩ, nghỉ học để phụ gia đình và hiện cũng lên bờ lấy chồng sinh con.

(Ảnh: sưu tầm)

Không riêng gì gia đình bà Chưởng, nhu cầu sửa sang lại bè và những chiếc ghe để mưu sinh là ước mơ của hầu hết các hộ dân ở xóm bè chợ nổi Cái Răng. Chị Tú Trinh, làm nghề bán nước, kể hôm trước có cán bộ khu vực xuống khảo sát nhu cầu vay vốn ưu đãi để sửa bè. Ai cũng mừng nhưng mới đây, cán bộ lại xuống và nói rằng dân khó vay tiền vì không thể hoàn tất hồ sơ với giấy tờ tạm trú hiện tại.

“Có neo ở đây vài chục năm thì người dân cũng chỉ được đăng ký giấy tạm trú 6 tháng/lần. Họ không chấp nhận giấy tạm trú này nên kêu mình muốn vay tiền phải lên bờ mướn nhà trọ, làm sổ tạm trú dài hạn. Thật phi lý nếu mướn nhà bỏ không để vay tiền sửa bè”, chị Trinh nói.

Những lần đi sâu vào xóm bè chợ nổi Cái Răng mới thấy cuộc sống của cư dân còn nhiều bấp bênh, đầy lo toan. Ngoài những cái bè cũ nát không có tiền sửa chữa còn là chuyện người dân không có nước sạch. Dây điện ở xóm bè câu đuôi đan nhau như mạng nhện. Bấp bênh còn là sự thất học của trẻ con. Chị Trang, ở xóm bè, cho biết: “Con nít ở chợ nổi này đông lắm, nhưng hầu hết bỏ học ngang hông vì không có hộ khẩu, lấy gì học đến cấp 3”.

(Ảnh: sưu tầm)

Sau khi chợ nổi Cái Răng được công nhận là Di sản văn hóa phi vật thể cấp quốc gia, cuộc sống người dân chợ nổi vẫn lặng lẽ, khó khăn vẫn đồng hành. Khác xa những hình ảnh chợ nổi Cái Răng được quảng bá, hay những dịp hội hè được sân khấu hóa, dàn dựng, thực tại của chợ nổi là những ước mơ giản dị của người dân cần vay vốn ưu đãi để sửa bè, phương tiện hay để làm ăn, đăng ký hộ khẩu, trẻ con cần đi học.

Dù TP. Cần Thơ đã thông qua một đề án bảo tồn chợ nổi Cái Răng với kinh phí 63 tỉ đồng nhưng người dân chợ nổi chưa biết sẽ được hưởng lợi điều gì. Để chợ nổi tồn tại thì cư dân ở đó phải sống được, vì chính cư dân xóm bè cộng sinh cùng ghe xuồng thương hồ là linh hồn của chợ nổi chứ không phải ai khác.

Bài viết liên quan